Tản Mạn về Tiếng Việt và Tuổi Thơ Richmond
By Hiếu Liêm
This article is available only in Vietnamese.
“Chữ Quốc ngữ, tiếng nước ta, con cái nhà, đều phải học…”
Đọc những dòng chữ trên từ bài viết của Học giả Đỗ Thông Minh làm tôi không khỏi bật cười cách thú vị, và nhẩm tiếp : “miệng thì đọc, tai thì nghe, chớ khóc nhè …” Tôi miên man nghĩ tới cái thuở “nhân chi sơ, tính bản thiện” mà bất kỳ ai cũng đã trải qua. Cái thuở mà việc học đọc, học viết, học nói tiếng Việt mặc nhiên trở thành bổn phận hàng đầu của hầu hết tuổi thơ Việt Nam. Và rồi, không thể không nghĩ tới tuổi thơ hải ngoại nói chung. Bài viết này không chú trọng đến tiếng Việt và trẻ em đang sống tại Việt nam, mà chỉ muốn đề cập đến một mối tương quan giữa một ngôn ngữ, mà ta thường gọi là “tiếng mẹ đẻ,” và các em gốc Việt Nam được sinh ra và lớn lên ở thành phố Richmond nhỏ bé này.